Chủ tịch Hồ Chí Minh với sự nghiệp giải phóng phụ nữ

Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã sớm khẳng định vị thế, vai trò của nữ giới. Người luôn quan tâm đến sự nghiệp giải phóng phụ nữ. Tư tưởng Hồ Chí Minh về vấn đề giải phóng phụ nữ không chỉ thể hiện rõ tinh thần nhân văn cao cả của Bác mà còn chứa đựng những chỉ dẫn quan trọng đối với công tác bình đẳng giới ở nước ta hiện nay.

Từ thực tiễn đấu tranh cách mạng và tầm nhìn của một nhà lãnh đạo, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn nhất quán quan điểm: phụ nữ là một lực lượng cách mạng quan trọng. Ngay từ năm 1927, trong tác phẩm Đường Kách mệnh, Người đã nhấn mạnh, phụ nữ chiếm số đông trong lực lượng nhân dân, lại bị kìm hãm và chịu nhiều đau khổ nên luôn có tinh thần đấu tranh cách mạng. Sự nghiệp cách mạng không thể thành công nếu không có phụ nữ tham gia. Vì “nói phụ nữ là nói phân nửa xã hội. Nếu không giải phóng phụ nữ thì không giải phóng một nửa loài người. Nếu không giải phóng phụ nữ là xây dựng chủ nghĩa xã hội chỉ một nửa” (1). Do vậy, giải phóng phụ nữ là một nhiệm vụ tất yếu của cách mạng Việt Nam, là nhu cầu khách quan của xã hội, của yêu cầu phát triển đất nước.

Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, xuất phát từ tâm lý truyền thống của người Á Đông, thực hiện sự nghiệp giải phóng phụ nữ ở Việt Nam trước hết là nhằm xóa bỏ tư tưởng “trọng nam khinh nữ”, xóa bỏ bất bình đẳng nam nữ, tạo điều kiện giúp phụ nữ phát huy hết khả năng, năng lực để đóng góp vào sự nghiệp xây dựng và phát triển đất nước. Bác khẳng định: “không có phụ nữ, riêng nam giới không thể làm nổi công cuộc cách mạng” (2). Từ đó, Người luôn coi giải phóng phụ nữ là một trong những mục tiêu của sự nghiệp cách mạng, là cơ sở quan trọng bảo đảm quyền bình đẳng nam nữ được thực hiện trên mọi lĩnh vực đời sống xã hội.

Không chỉ đưa ra tư tưởng về vấn đề giải phóng phụ nữ, Chủ tịch Hồ Chí Minh còn là người tiên phong thực hiện tư tưởng đó gắn với những việc làm cụ thể. Bác cho rằng, phụ nữ có quyền tham gia mọi hoạt động chính trị một cách bình đẳng như nam giới, có quyền bầu cử, ứng cử, có quyền tự do ngôn luận, đi lại, cư trú và nhất là quyền bình đẳng trước pháp luật. Với vai trò là Trưởng Ban soạn thảo Hiến pháp năm 1946 (Hiến pháp đầu tiên của Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa), Người đã sớm quan tâm đến việc giải phóng phụ nữ. Điều 6, Hiến pháp năm 1946 ghi rõ: “Tất cả công dân Việt Nam đều ngang quyền về mọi phương diện: chính trị, kinh tế, văn hóa”. Điều 9, Hiến pháp năm 1946 cũng nêu: “Đàn bà ngang quyền với đàn ông về mọi phương diện”.